• Nhiều hơn một lời

Đoạn thứ hai


Chia sẻChia sẻChia sẻ

Thủy Linh Long?

Tú nheo mắt, nhàn nhã đánh giá đối phương một chút. Nó sờ soạng kiểm tra hành trang lấy mấy viên phòng độc ném ra, bĩu môi nhìn đối phương biến mất khỏi tầm nhìn.

Nó nghĩ cái kiểu rượt đuổi nhau khắp bản đồ để PK là việc chỉ có con nít mới làm. Căn bản là cậy mạnh thôi. Nếu đổi lại là nó thì nó đã chạy thẳng tới lối ra bản đồ để phục kích. Trong trò chơi, việc chuyển đổi cảnh luôn cần một khoảng thòng gian nhứt định để xử lý việc thay đổi hình ảnh. Hiện tại tuy nằm vào là thời điểm người chơi đăng nhập với lưu lượng thấp nhưng đây cũng là lúc người chơi ít tỉnh táo hơn cả và thường họ sẽ đuổi theo bạn sang bản đồ khác. Mỗi lần chuyển bản đồ giả sử cần 0,7 tới 1.3 giây và cần thêm khoảng gần 1 giây để phản ứng, trong khoảng thời gian này họ sẽ không thể làm ra điều gì khác. Chừng đó là quá đủ đã là quá đủ để xử lý đối phương.

Quả nhiên, không ngoài dự đoán. “Nhân vật lạ” Sau một hồi bị cả đống người rượt đuổi loanh quanh đã quang vinh ngã ngựa chỉ cách chỗ Tú đứng có vài bước.

Dở hơi.

Năm phút sau…

Nó lắc đầu nhìn Thủy Linh Long bị đánh về thành lần thứ tư, tiện tay gõ một dòng tin nhắn:

Dương Nhã Tiếu: “Tội nghiệp dữ héng.”

Thủy Linh Long: “…”

Dương Nhã Tiếu: “Không gọi người sao?”

Thủy Linh Long: “Chuyện riêng”

Ô? Quân tử vậy. Tú nhún vai.

Dương Nhã Tiếu:  “Tổ đội đi. Trở lại bản đồ. Đánh dấu tọa độ XX:YY cho tôi”

Thủy Linh Long: “Làm gì?”

Ờ há, để làm gì vậy? Tú vỗ vỗ đầu. Nó thấy mình hình như hơi bao đồng thì phải. Chuyện đánh nhau diễn ra hàng ngày, nó thì có hơn ai đâu. Hơi đâu đi quản ba chuyện trời ơi chớ.

Do dự một hồi, nó lách cách gõ bàn phím.

Dương Nhã Tiếu: “CHIẾN! Là phải sảng khoái.”

Đối phương trầm mặc một hồi. Từ góc màn hình bắn lên một tin tức hệ thống:

Thủy Linh Long đã gia nhập đội ngũ của bạn.

 Dương Nhã Tiếu: “Chừng nào lên tới nơi gọi tôi.”

Tú hài lòng khích lệ đối phương đoạn đứng dậy làm mấy động tác vặn vẹo. Phi nghi hoặc nhìn nó:

- Em làm gì vậy?

- PK – Tú đáp gọn lỏn.

- Em thì đánh nhau với ai chớ? – Thủ lĩnh ngạc nhiên nhìn nó – Coi chừng về thành ráng chịu, anh không có thời gian lên cứu đâu.

- Nhìn mặt em tệ vậy sao?

Cả Phi và Phong đều thống nhứt gật đầu. A vâng, đương nhiên cả hai đều biết Tú là đứa tệ nhứt trong đội game khi vào chiến trường. Nó là một đứa hoàn toàn không có khái niệm gì về chơi solo cả.

(Solo: một kiểu đánh nhau trong game được hiểu theo nhiều cách. Với việc người chơi đánh nhau có thể hiểu là việc đánh một đối một, không thực hiện các tiểu xảo chạy trốn)

Tú chưa bao giờ giỏi trong khoản đánh nhau. Lúc này nó vừa xuống ngựa, lẳng lặng rút song đao ra ngồi đợi.

Thủy Linh Long: “Tới”

Dương Nhã Tiếu: “Cố gắng hạ Nga My, sau đó dẫn nó tới tọa độ tôi chỉ”

Tin tức hệ thống: Tổ đội của bạn đã chuyển sang trạng thái chiến đấu.

Một loạt điểm đỏ xuất hiện trên bản đồ. Tú hưng phấn theo dõi tiêu ký của Thủy Linh Long ngày càng gần về phía mình, nó tự tăng trạng thái lên mức toàn thịnh.

Tới đây.

Thủy Linh Long xuất hiện, kéo theo phía sau đuôi là một hàng bốn người chơi truy đuổi sát nút. Thủy Linh Long lướt ngang qua cạnh nó.

Tú vỗ mạnh chuột trên mặt bàn, hiệu ứng kỹ năng lóe lên. [Thiên Ngoại Lưu Tinh] – Kỹ năng chung cực của người chơi Thiên Nhẫn có thể học tại cấp 90, hoặc cấp 80 thông qua sử dụng thư tịch (Sách kỹ năng, một công cụ của hệ thống cho phép học nhanh kỹ năng).

Giá trị thư tịch [Thiên Ngoại Lưu Tinh]: 1400 vạn lượng.

Tỷ giá đoái đổi hóa tệ trong trò chơi với tiền mặt hiện tại: 800 vạn lượng / 100 nghìn VNĐ

Dương Nhã Tiếu là nhân vật thứ hai trên toàn server sở hữu chung cực tuyệt chiêu tại cấp 80, hơn nữa, độ thuần thục là tiến giai cao nhất. Hiệu quả kỹ năng là không có gì bàn cãi.

Chiến! Là phải sảng khoái.

Chiến! Là phải bốc lửa.

Có lẽ trong đời chưa lần nào Tú đánh nhau hay như thế. Nó không hề dừng lại mà tiếp tục loạt thao tác đã dự định từ trước. 0,5 giây mở hành trang thay đổi vũ khí, lên ngựa trong lúc tác dụng che giấu thị giác của [Thiên Ngoại Lưu Tinh] còn chưa kết thúc. Dương Nhã Tiếu nhảy xổ tới nhân vật duy nhứt còn sống bên phía đối phương.

[Vân Long Kích].

Một thương bổ xuống, thế giới an tĩnh.

Các đấng đàn anh ngồi bên cạnh trố mắt nhìn Tú với vẻ không tin nổi. Tú cảm thấy vênh váo hết biết, mũi nó có thể vểnh lên tới trần nhà rồi. PK? Chuyện nhỏ.

Không, thực ra nó không giỏi chút nào. Lúc này đây đầu ngón tay nó vẫn còn chưa hết run, đầu óc chết lặng vì hoạt động tần suất quá mức cho phép trong một trận chiến kéo dài còn chưa tới mười lăm giây.

Dương Nhã Tiếu: “Chạy”

Dương Nhã Tiếu: “Đứng đó làm gì?”

Thủy Linh Long: “Chờ tụi nó lên đánh tiếp.”

Dương Nhã Tiếu: “Đổi bản đồ, chặn giết giữa đường”

Thủy Linh Long: “…”

Khi trạng thái hưng phấn đạt tới một mức nào đó, con người ta trở nên say sưa tới mức không thể dừng lại. Suốt đêm đó Tú và Thủy Linh Long kéo nhau đi khắp các bản đồ, rượt đuổi, hạ gục đối thủ, giết đỏ cả mắt, bị đánh ngã sấp và bị rượt chạy trối chết khi đối phương nổi cáu kêu gọi bang hội bao vây bản đồ. Tụi nó kéo về khu vực an toàn ngồi xổm và lại bắt đầu trận chiến nước bọt trên tần số thế giới.

Sau đó? Tất nhiên là vừa ngồi cãi nhau với đối phương trong lúc tán phét chớ sao nữa.

Bốn giờ sáng, sau khi cảm thấy no xôi chán chè với tiết mục cãi cọ đang bắt đầu trở nên vô nghĩa. Tú dụi điếu thuốc, sờ soạng tần số tán gẫu.

Dương Nhã Tiếu: “Thôi ngủ đây”

Thủy Linh Long: “Ngủ ngon nhá bạn”

Dương Nhã Tiếu: “Cảm ơn.”

Thủy Linh Long: “Ông bạn PK hay đấy.”

Tú chớp chớp hai hột nhãn. Ông bạn? Cái quái gì vậy?

Nó lập tức cười lăn lộn. Cười tới mức khiến cả dãy bàn rung bần bật. Phi Thiếu Gia hiếu kỳ thò đầu qua ké thử coi nhỏ này mắc chứng gì mà cười hí hước vào cái giờ này. Anh ngẩn ra mấy giây, và sau đó là một cơn thịnh nộ ngút trời:

- Được! Giỏi dữ há. Đánh rớt 127% kinh nghiệm. 81 cấp nhân cho 1 vạn lượng nhân 127%. Em vừa đốt 1028700 lượng. Bồi thường cho Phong mau.

Tú đớ người, nụ cười tắt ngóm trên mặt. Quả nhiên, cái giá của một phút nông nổi không rẻ chút nào.

Phong cười gian ác:

- Cuối cùng cũng tới cái ngày này. Anh mất công lên cấp cho nó để em quậy… Được được, bỏ số lẻ. Đổi lại, em phải lau dàn trống cho sạch sẽ.

Bạn bè ra bạn bè, tiền bạc ra tiền bạc, chịu thôi. Tú lần mò túi áo khoác lấy ra tờ một trăm ngàn ấn vô tay Phong, mặt nặng như đeo quả tạ.

Tiu nghỉu dụi tàn thuốc lá, Tú bỏ đi đánh răng rồi chui vô phòng ngủ nằm sải ra.

Giọng ngái ngủ của bà mẹ anh chủ quán vang lên bên cạnh nó:

- Tú hả? Tắt giùm ta cái điện.

- Dạ.

Tú làu bàu thò tay tắt đèn ngủ. Tâm trạng khá bực bội.

Sau lần đó, Tú lại có thêm một người bạn mới qua trò chơi. Nó và Thủy Linh Long tỏ ra khá hợp gu. Cả hai thường cùng nhau đi luyện cấp trong lúc rảnh rỗi, sẵn tiện trò chuyện bát nháo, thỉnh thoảng nổi hứng lên kéo nhau đi gây sự.

Điều quyết định cuộc sống của một sinh viên có trở nên dễ chịu hay không phụ thuộc vào việc anh/cô ta có được bao nhiêu lý giải về câu thành ngữ: Đi với bụt mặc áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy.

Tú luôn có thói quen tìm hiểu xem người khác nói gì để tỏ ra không quá lệch pha trong các cuộc nói chuyện. Và với Thủy Linh Long, mọi việc tỏ ra khá đơn giản. Nó chỉ việc ngồi đọc những nội dung nhảm nhí của đối phương, thỉnh thoảng lại làm ra biểu cảm giống như mình đang lắng nghe và thấu hiểu dữ lắm vậy. Và tất nhiên, không để đối phương phát hiện ra điều này đôi lúc nó cũng phải tỏ ra có ý kiến (Thường là những ý kiến vô thưởng vô phạt) hay đề nghị một chuyện gì đó mang tính chủ động.

Tình trạng này kéo dài khá lâu, và cả hai đều quen với sự tồn tại của người kia.

Tất nhiên, Tú có liên tưởng tới một vài câu chuyện lâm ly về tình yêu qua mạng Internet, thậm chí qua game online. Nhưng nó chả bao giờ cho rằng những chuyện này có gì thực tế cả. Nó không bận tâm suy đoán Thủy Linh Long là ai, ở đâu. Nó chỉ nghĩ, khi Thủy Linh Long và nó ở bên cạnh, có gì đó để nói. Từ chuyện học hành bài vở, chuyện gia đình, công việc… nói cho cái miệng đỡ ngứa là được.

Đặc biệt, Tú chưa bao giờ tiết lộ cảm xúc của mình. Nó không tỏ ra tức giận, vui vẻ, buồn bã vì bất kỳ lý do gì hoặc trong bất kỳ tình tiết nào của câu chuyện giữa hai đứa. Rất đơn giản là vì nó không tin vào một mối quan hệ qua mạng internet. Thủy Linh Long là ai? Nó không hỏi, không đoán. Nhưng trong một vài giả thuyết, người này rất có thể chỉ là một đứa con nít học cấp 2 thì sao? (Nó từng gặp qua cảnh một đứa trẻ học mẫu giáo quỳ trên ghế để có thể nhìn rõ màn hình trong tiệm NET, đứa trẻ đó vừa gõ nội dung chat với một cô gái khác ở đâu đó xa lắc vừa đánh vần cho cả quán nghe: “Anh đã xem ảnh của em rồi, Em là cô gái đẹp nhất mà anh từng gặp.” Lạy chúa, rõ ràng thôi, mọi chuyện đều có thể).

Ngược lại, Thủy Linh Long tỏ ra khá nhiệt tình và điều đó khiến Tú có lúc cho rằng vấn đề thực ra là nằm ở nó. Đối phương muốn nói chuyện với nó thực nhiều, muốn làm bạn với nó, muốn tìm hiểu về nó… Đó vốn là điều hết sức tự nhiên. Còn Tú? Với nó, game là tiền. Và một mối quan hệ trong game nếu không mang lại lợi nhuận thì chỉ nên dừng lại ở mức nào đó để tránh phiền phức không đáng có.

Và? Thủy Linh Long tiện thể ném một nội dung tán gẫu:

Thủy Linh Long: “Nè người anh em. Có số điện thoại không?”

Số điện thoại? Lúc bấy giờ trong đầu Tú diễn ra tính toán cân đo chớp nhoáng:

Anh ta có điện thoại. Vào thời điểm này điện thoại di động là một món đồ chơi mà không phải ai cũng có điều kiện hay tư cách để sở hữu. Theo như các nội dung trò chuyện trước đây, và cả thái độ đều cho thấy người này là một nam sinh viên. Anh ta lớn hơn nó một tuổi.

Ây, tình yêu qua mạng. Điều kiện lý tưởng.

Tình yêu có thể kết trái đơm hoa từ đây. Những nỗi nhớ nhung, vui mừng, những tình cảm sâu lắng.

Nó kết luận: Vớ vẩn.

Dương Nhã Tiếu: “Số điện thoại của tôi là 09xxxx…”

Không phải đợi lâu, điệu thoại rung làm bắp đùi nó tê tê. Tú nhìn dãy số lạ trên màn hình di động, khẽ cười và nhấn nút tiếp cuộc gọi.

Cuộc gọi làm thay đổi cuộc đời nó. Vĩnh viễn.

Đó là một âm thanh trẻ trung, hơi pha giọng miền Nam nhưng rất rõ ràng và có lực:

- Ê ông bạn. Là tôi đây.

Tú nghiêng nghiêng đầu, kẹp điện thoại lên vai, khẽ khàng trả lời:

- Nghe rồi. Thủy Linh Long phải không?

Một phút im lặng đáng sợ.

Tú dám thề là nó đang đút lọt cả nắm đấm vào mồm để khỏi cười ra tiếng. “Ông bạn” hả? “Người anh em” hả? Giờ thì sao đây?


  • Đoạn thứ nhất
  • Đoạn thứ hai
  • Đoạn thứ ba
Copyright Silver Tracer - All Graphics and Scripts by Morning's Ears