• Đồi sói hú

Làm ơn nên oán


Chia sẻChia sẻChia sẻ

Trong lúc tù binh Nhân vừa đi vừa đeo đuổi một mưu đồ mới, thì tù phía sau, Dũng reo lên rất hồn nhiên:

- A, cô cậu kia rồi!

Tôn Thất Nhân giật thót. Gã ngẩng nhìn. Trước mặt gã là bãi cỏ rộng. Và, sao lại thế này? Con chó sói hung dữ, con mãnh thủ hôm qua đã cắn chết con béc-giê, cắn bị thương nặng một lính bốt, chống trả cả với con hổ dữ... bỗng dưng đang xồng xộc chạy đến với Dũng. Lại thêm cả con chó Khoang nữa? Chúng nó quen nhau từ bao giờ?

Biết tên giặc rất sợ con Sói Lửa, Dũng bảo:

- Không có nó thì anh đã là mồi ngon của hổ rồi đấy. Nó là consói nuôi, khôn lắm, lại tình nghĩa. Bây giờ thì không sợ nữa. Ta đi tiếp.

Dũng chỉ tên tù binh, nói với con Sói Lửa:

- Sói Lửa, trông chừng người này nhé!

Con Sói Lửa hiểu lời chủ, chạy tới ngửi hít quanh chân tên tù binh. Tên tù binh sợ hãi, rú lên ú ở trong cổ họng. Dũng gọi con Sói Lửa:

- Sói Lửa, thôi! - Dũng lại nói với tên tù binh Nhân. Không làm gì thì nó không cắn đâu.- Được dịp cậu chàng khoe.- Người lạ gặp nạn nó cũng cứu đấy. Dạo trước nó cứu cả một cô nữ sinh tản cư khỏi chết đuối đấy.

Lời khoe khoang hồn nhiên của Dũng vô tình gợi lại hình ảnh Hương Giang, gợi nhớ những kỷ niệm về cô bé vẫn chôn sâu trong ký ức Dũng.

Phía trước tù binh Nhân vẫn làm lì cất bước. Đôi lúc xen vào những tính toán của gã về một mưu đồ mới là một dấu hỏi: Cô nữ sinh tản cư được con chó sói cứu khỏi chết đuối là ai? Con sói ấy phải chăng là con chó đã cứu Hương Giang mà trong thư cô bé đã kể lại. Nhưng thời gian khắc nghiệt không cho phép Tôn Thấp Nhân cân nhắc, so sánh điều hơn lẽ thiệt nhiều. Lúc này mạng sống của gã là trên hết. Cần phải thoát đã. Mọi cái rồi thời gian sẽ làm sáng tỏ dần. Nhưng phải làm cách nào mình vẫn trốn được, còn thằng bé kia không chết, lại không vì mình mà bị tù tội. Nếu làm nó chết thì trừ phi mình lại quay về đồn cũ, còn không thì có chui xuống đất họ cũng tìm ra. Lại còn vợ và hai con gái? Ôi, các con của ba!

Mặt trời gần đứng bóng. Đi hết con dốc, đến đoạn đường bằng phẳng, hai bên đường nhiều cây to, rợp bóng, Dũng bảo tù binh Nhân:

- Này, tù binh, ngồi xuống, nghỉ một lát đã. Con hổ bị thươngrồi, giờ không sợ nữa đâu.

Tù binh Nhân đến bên một gốc cây có hòn đá to, có những cạnh sắc. Gã ngồi phịch xuống, dựa hẳn vào tảng đá, Dũng cũng ngồi xuống một gốc cây, cách tên tù binh khoảng ba tầm đòn gánh. Bây giờ thì xa đồn bốt giặc rồi. Dũng có phần chủ quan, hơi lơ là cảnh giác.

Dũng mở cơm nắm, cắt riêng một phần, có ý để dành cho tên tù binh. Tên giặc hai tay khẽ cử động như thế miết vào tảng đá để gãi ngứa, vừa nhìn Dũng, vừa nói ú ớ trong cổ họng. Thực ra gã đang cố làm cho Dũng không để ý, hai tay đang miết mạnh sợi dây trói vào cạnh đá sắc.

Dũng đoán tên tù binh đang khát nước. Ai mà chả khát. Nhưng sau những tai họa khôn lường, lại lên đèo xuống dốc, sức lực của Dũng như đã dốc cạn hết. Nắm cơm đã cắt ra, nhưng Dũng chỉ hớp mấy ngụm nước, rồi dựa lưng vào thân cây, nghỉ lấy sức, chưa muốn ăn.

Cơn mệt mỏi chưa dứt, nhưng hai con chó đang ngồi bên cạnh, mắt hau háu nhìn những miếng cơm. Dũng thương tình, vừa ăn vừa cho chúng cùng ăn. Đằng kia tên tù binh vẫn ngồi yên, chỉ có đôi cánh tay là cử động. Chắc là ngứa, Dũng nghĩ vậy. Tên tù binh nhìn Dũng, nuốt nước bọt khan. Dũng nhìn gã, ái ngại:

- Đợi một lát, khát lắm hả?

Dũng dựng khẩu súng lên thân cây, bảo hai con chó:

- Này, cô cậu giữ hộ tôi khẩu súng!

Cầm phần cơm, xách bị đông nước, Dũng đi tới chỗ tên tù binh. Con Sói Lửa nhìn theo Dũng, gừ gừ khe khẽ trong cuống họng. Nó nớm chân định chạy theo chủ. Dũng quay lại, xoa đầu nó, bảo:

- Ngồi yên nào! Đừng lo cho tao!

Con Sói Lửa ngồi xuống, nhưng vẫn nhấp nhổm không yên. Tên tù binh nhìn Dũng và con Sói Lửa không chớp mắt, có vẻ ngạc nhiên lắm. Đến bên tên giặc, Dũng nhẹ giọng bảo:

- Nó lo cho chủ đấy mà! Nó sẵn sàng chết vì chủ đấy. Đặt biđông nước xuống bên cạnh, Dũng bảo tên tù binh:

- Có nước đây. Nhưng để lấy cái khăn trong mồm ra cho đã.

Dũng không chú ý nhìn kỹ tên tù binh, đến trước mặt gã. Một tay đỡ lấy cằm tên tù binh, tay kia Dũng nắm lấy mối khăn, ra sức kéo.

Sao chặt thế? Há mồm ra...

Tù binh Nhân run lên bởi một ý nghĩ rồ dại, điên cuồng. Gã rập mạnh hai chân, kẹp lấy hai chân Dũng. Còn hai tay đã cứa đứt dây trói, xô mạnh vào ngực Dũng. Dũng bổ ngửa ra bãi cỏ, mắt hoa lên. Tên tù binh chồm dậy, ngồi lên người Dũng. Dũng chỉ kịp kêu một tiếng "S...ói Lửa", tên tù binh đã bịt lấy mồm, quát khẽ:

- Im, kẻo chết!

Ngỡ là đã gần chiến khu, tên tù binh lấy chiếc khăn Dũng vừa lôi ra, nhét vào mồm Dũng. Gã nhanh chóng trói tay Dũng lại.

Dũng cựa quậy chống cự yếu ớt. Tên giặc nói:

- Tao không giết mày. Nằm đây rồi họ sẽ đến cứu. Nhưng Dũng đã không còn nghe thấy lời tên tù binh vừa nói. Nó đã ngất xỉu đi từ bao giờ.

Lại nói chuyện con Sói Lửa. Đang cùng con Khoang nhặt nốt những hạt cơm còn lại trên mo cau, thì nghe tiếng Dũng gọi. Nó ngẩng lên ngơ ngác, chẳng thấy chủ nói gì nữa. Chợt thấy người lạ nọ đang chồm lên người chủ, nó gò mình lao tới.

Tên tù binh đang toan đứng lên thì, với lối tấn công dũng mãnh, con Sói Lửa đã tông mạnh vào ngực gã. Gã ngã nhào. Con Sói Lửa tấp vào chân gã. Nó vội nhà miếng cắn, chồm lên, bốn chân dang ra, kẹp chặt lấy người tên tù binh, còn cái miệng với những chiếc răng nanh nhọn hoắt chun lại, ghè vào cổ gã. Tên tù binh hồn vía lên mây, nằm im như chết. Còn con Sói Lửa, hễ thấy tên giặc của quậy liền ghé sát mõm vào cổ gừ lên cảnh cáo.

Chẳng biết Dũng đã ngất xỉu đi bao lâu, chỉ biết nó cảm thấy khối nặng trên người không còn nữa. Nó từ từ mở mắt, nhưng vẫn chưa nhớ ra câu chuyện cách đây vài phút đồng hồ. Đầu óc Dũng vẫn mơ mơ màng màng. Nó lại nằm vật xuống ngất đi lần thứ hai.

Thấy Dũng ngồi dậy, con Sói Lửa buông tên tù binh ra, đến bên chủ, nhưng Dũng lại ngã vật xuống. Con Sói Lửa hốt hoảng chạy quanh chủ mấy vòng, ngửi hít khắp người chủ. Không nhận thấy mùi chết chóc trên người chủ, con Sói Lửa khẽ vẫy đuôi mừng rõ. Nó chạy tới gốc cây, tìm bi đông nước tha lại đặt bên cạnh Dũng. Chợt nhận ra trên tay Dũng có một vòng dây trói, con Sói Lửa lo lắng. Nó dè đặt chồm lên, cắn lấy một đầu mối dây, ra sức kéo, nhưng không được. Nó lại ghé miệng cắn. Phải mất mấy phút nó mới cắn đứt sợi dây.

Trong lúc ấy, tên tù binh khe khẽ ngồi dậy. Nhân lúc con Sói Lửa mải quấn quýt bên chủ, tên tù binh vùng đứng dậy, đến bên con Khoang để giật khẩu súng. Rừng rậm đầy hổ báo thế này phải có khẩu súng trong tay rồi mới đi đâu hãy đi. Tên tù binh nghĩ.

Tù binh Nhân đến bên chỗ Dũng dựng khẩu súng. Nhưng chưa đến nơi thì con Khoang đã chồm lên như một con sư tử, sủa dữ dội.

Nghe tiếng con Khoang sủa giận dữ, kêu cứu, con Sói Lửa rời chủ, gầm lên, lao tới.

Tên tù binh sợ hãi vừa đi giật lùi, vừa bắt chước Dũng, âu yếm gọi:

- Sói Lửa, êu êu êu...

Tốt nhất đừng dây vào con sói trời đánh này. Tù binh Nhân tự nhủ. Nó mà gọi đàn thì lôi thôi to. Tù binh Nhân vẫn đi giật lùi.

Con Sói Lửa nguôi dần cơn giận, nghi ngờ nhìn tên tù binh một lúc rồi quay lại với con Khoang. Không để lỡ dịp may, tên giặc lần vào rừng biến mất.

Con Sói Lửa lúng túng mất một lúc, chợt nhớ ra cậu chủ giao cho nó trông chừng con người cao lớn nọ. Bây giờ người ấy đâu rồi? Cũng may trời phú cho loài thú này có cái mũi rất thính hơi, cho dù kẻ thù có bay lên trời hay chui xuống đất, chưa quá hai ngày thì chúng vẫn bám theo hơi tìm bằng được . Con Sói Lửa lại là đầu đàn nên nó còn giỏi giang hơn đồng loại của nó nhiều. Nó rà mũi sát đất, chỗ lúc nãy tên tù binh đi giật lùi, sủa ba tiếng như thể báo cho con Khoang biết "hắn đây rồi", rồi gò lưng, bật mạnh hai chân sau, lao đi, căn đúng con đường tù binh Nhân vừa tháo chạy. Vừa chạy nó vừa sửa gióng ba.

Tên tù binh không dám chạy theo con đường mòn, sợ đụng đầu với du kích ông Nghĩa phái tới. Gã luồn rừng, cổ chạy, nhưng cái chân bị con Sói Lửa cắn lúc nãy, giờ đã thấm đau, nên gã chưa chạy được bao xa. Gã mệt nhọc ngồi xuống bên một gốc cây nghỉ lấy sức. Bỗng gã giật thót nghe tiếng con Sói Lửa sủa mỗi lúc một gần. Gã đứng dậy toan chạy thì con Sói Lửa đã xuất hiện và vòng lên đón đầu. Trước mặt tên giặc có một cây búa to, gã nhảy phắt lên, bám được một cành. Chưa kịp đu nổi mình lên, thì con Sói Lửa đã nhảy dựng đứng, táp vào bắp chân. Nhưng thật may phúc cho gã, con Sói Lửa táp đúng vào ống quần kaki. Răng con Sói Lửa mắc kẹt vào các sợi vải, nó bị treo lủng lẳng. Còn tên tù binh thì không sao đu người lên được. Người và chó như một quả lắc treo trên cành cây. May thay cho gã, con Sói Lửa vùng vẫy quá mạnh, xé toạc ống quần kaki của gã, rơi phịch xuống đất.

Tù binh Nhân vội vã đu người lên cành bứa, rồi cứ thế leo tót lên ngọn cây. Con Sói Lửa ngồi dưới gốc, tức giận, bất lực nhìn lên, vừa sủa vừa tru gọi chủ.

Tù binh Nhân ngồi trên cây, hằn học nhìn xuống con Sói Lửa. Một lần nữa, số phận hẩm hiu lại giáng xuống đầu gã.

Tôn Thất Nhân vắt óc nghĩ cách tẩu thoát. Chợt gã khẽ gật đầu có chút hy vọng. Phải rồi, cởi áo ra, choàng lên ngọn cây lừa con sói như người ta vẫn đánh lừa voi đàn, rồi chuyền cành sang cây khác, thế là thoát. Tù binh Nhân tính toán. Ví thử gặp con đường thường hành quân qua trước đây thì hay. Từ con đường này lần về làng. Nếu làng đã giải phóng rồi thì ra đầu thú du kích. Còn như làng đang bị chiếm đóng, thì tìm tới vùng tự do, rồi lần tìm tin tức vợ con. Tên giặc chợt nhớ vợ, nhớ con xốn xang. Ôi, nhà nó, suốt một đời nhọc nhằn, chân yếu tay mềm. Bây giờ nơi đất lạ, lam sơn, chướng khí có chịu nổi không? Hai con gái yêu, hai "công chúa" của ba. Giờ này má các con và các con ở nơi đâu?

Thời gian khắc nghiệt không cho phép tù binh Nhân nghĩ ngợi nhiều. Gã chỉ còn chờ con chó sói quay đi, sẽ nhanh chóng cởi áo khoác lên cành cây, chuyền sang cây khác là yên.

Bỗng tù binh Nhân trở lên hốt hoảng nghe tiếng con Khoang sủa mỗi lúc một gần, và tiếng Dũng đuổi thú vẳng tới. Thằng ấy đã tỉnh? Làm sao hắn cởi được dây trói? Hay là du kích đã đến.

Tù binh Nhân còn lúng túng, chưa biết tính sao, thì một tiếng quát làm gã giật thót:

- Tên giặc, xuống!

Một ông già miền núi quắc thước, đang hướng cánh nỏ đã lắp sẵn một mũi tên lên cành bứa...


  • Giữa đàn sói
  • Ổ phục kích
  • Tên tù binh
  • Tiếng hổ gầm
  • Làm ơn nên oán
  • Tiếng gầm rú của tử thần
  • Nhớ về một người thân
  • Lần theo dấu vết
  • Hành động táo bạo
  • Nỗi kinh hoàng
  • Con trăn rút
  • Gặp nạn
  • Kẻ chạy trốn
  • Toán biệt kích
  • Mò mẫm giữa rừng già
  • Người con gái rủi ro
  • Hương Giang
  • Niềm tin
  • Con hổ hám mồi
  • Thằng Kiên
  • Tiếng sói hú trên đồi
Copyright Silver Tracer - All Graphics and Scripts by Morning's Ears