• Đồi sói hú

Nhớ về một người thân


Chia sẻChia sẻChia sẻ

Lại kể về mối quan hệ giữa người tử nạn với Dũng và con Sói Lửa. Dũng quen biết Bình - người vừa hy sinh - đã lâu. Còn anh trở thành ân nhân của con Sói Lửa chỉ mới mấy tháng gần đây. Chuyện đó sẽ kể sau. Bây giờ xin tạm dừng lại trên khu trại của Huyện đội vừa bị bom, nghe chuyện hai người bạn Bình và Dũng.

Thời gian đầu, khi cơ quan Huyện đội mới dời về đây. đối với hai anh lính trẻ này thật đáng nhớ. Ở đây trên đất rừng thì lắm muông thú, còn dưới khe suối thì nhiều tôm cá. Bình và Dũng trước đây đã thân nhau, này lại càng thân hơn. Bởi vì tuổi đời họ xấp xỉ nhau - Bình mười bảy, mười tám, Dũng mười bốn, mười lăm - tính tình rất hợp nhau, cả hai đều rất thích giăng bẫy chim thú và đánh bắt tôm cá, thích đọc sách và ngâm thơ...

Những ngày rỗi rãi, Bình và Dũng thường rủ nhau ra rừng rạch lối bẫy cheo cheo, hoặc rẫy cỏ trên các bãi trống cho sạch, đào hố gài bẫy, bẫy gà rừng, đa đa... Mùa thu và mùa đông, mùa mà những loài thú móng guốc lần xuống thấp để tránh gió bão, mưa rét và kiếm cái ăn, Dũng và Bình rủ nhau tìm các đường mòn dẫn đến những cây sung, cây vả, cây khế, cây trám... đặt bẫy, bẫy lợn lòi, nai, hoãng... Cũng có lúc họ lặn lội dưới suối đánh bắt tôm cá, hoặc ngược mãi lên đầu nguồn suối câu cá ban đêm. Chuyện tình cờ Bình "quen biết" con Sói Lửa bắt đầu từ một chuyến câu cá đêm.

Hôm ấy Dũng và Bình mỗi người một bộ cần câu, ống mồi, giỏ đựng cả quàng ngang lưng, ngược dòng suối xa cơ quan chừng một ngày rừng để câu đêm. Họ trù tính, từ đầu suối câu dần xuống gần đến nơi cơ quan đóng quân thì vừa đầy giỏ cá và trời cũng vừa sáng. Thế nhưng hôm sau, xế chiều họ mới về tới cơ quan. Chuyện là thế này.

Dũng có kinh nghiệm câu cá suối ban đêm là phải sau cơn mưa chiều và vào đêm tối trời cá mới cắn.

Hôm ấy có cơn giông to. Dũng và Bình ra đi từ sáng sớm. Gần đến chỗ câu thì trời đổ một trận mưa rào, lòng suối bị lũ quét sạch như bào. Cơn mưa dứt, trời ráo hoảnh đêm đen như nhọ cháo. Thật là một tối câu cá suối lý tưởng. Ban đầu Dũng và Bình cùng câu một chỗ. Họ giao hẹn khi đứng tách nhau ra, cần gì chỉ được đập cần câu xuống nước ra hiệu.

Đi trong rừng bao giờ Bình cũng nhường Dũng đi trước, vì anh lớn tuổi hơn. Hôm nay cũng vậy, Dũng đứng câu phía trước. Có lẽ đã quá nửa đêm, giỏ cá đã trĩu trên vai. Dũng đập cần câu xuống nước khe khẽ báo hiệu dời chỗ. Một tay chống cần câu xuống nước để không bị rời xa bờ suối, tay kia đưa ra phía trước sờ soạng, tìm chỗ vịn. Đi mò mẫm mãi mà chưa tìm được chỗ câu vừa ý.

Vẫn men đúng bờ suối, đi xuôi xuống. Bỗng Dũng dụng phải một cánh tay đầy lông lá... Dũng giật thót, ớn lạnh tận sống lưng, miệng cứng lại, không kêu được tiếng nào. Nó ngã vật sang một thân cây. Cùng lúc có tiếng vùng vẫy dưới suối liền với tiếng hổ gầm. Rồi tiếng hổ gầm kéo dài mãi ngược lên mái rừng. Thì ra Dũng dụng phải tay hổ. Những đêm tối trời sau cơn mưa, hổ cũng hay lần dọc bờ suối vồ cá. Mắt hổ như mắt mèo nhìn dán xuống nước, sẵn sàng xòe tay vồ khi thấy cá quẫy, tay kia hổ giơ ra phía trước quờ quạng vạch lối, vừa tìm cái vịn khi gặp chỗ đất dốc. Dũng đụng phải tay con hổ vừa rồi là vì thế. Hổ vốn có tính hay giật mình nên đã ngã vật xuống suối. Loay hoay một lúc nó mới nhảy lên bờ được và chạy dài.

Bình vội lao đến chỗ Dũng, kéo Dũng nhanh chóng rời xa chỗ đụng đầu với hổ. Mò mẫm tìm được một cây to, Bình đẩy Dũng lên trước. Treo hai giỏ cá lên cành cao, anh cũng nhanh chóng leo lên cây.

Hai anh em leo tít lên ngọn cây. Dũng thì thào:

- Nó làm em giật thót. Thế nào nó cũng quay lại tìm hồn. Hổ thường là thế, người ta bảo hổ giật mình bỏ chạy, sau đó quay lại tìm hồn.

Bình trêu bạn:

- Thế cậu không dám xuống tìm hồn à? Không phải nó quay lại tìm hồn đâu cậu tú dởm ạ. Nó quay lại tìm mồi đấy.

Hai anh em đang trò chuyện thì từ trên dốc cao, con hổ lúc nãy lại cất tiếng gầm vang, rồi chạy đổ xuôi xuống suối. Đến chỗ nó bị giật mình, vừa gầm rú, nó vừa sục sạo bởi tìm. Cuối cùng nó lao đến gốc cây hai anh em Bình đang ngồi trên ngọn.

Con hổ chạy quanh gốc cây, dựng đứng lên, hai chân trước ôm lấy thân cây định trèo. Cũng may trời không ban cho hổ tài leo trèo. Nó tức giận, nghiêng mồm tát mạnh vào thân cây, tước ra từng mảnh vỏ và thớ gỗ. Cứ thế nó gầm rống cho đến gần sáng, rồi giém chỗ nằm xuống gốc cây, mắt hau háu, thèm thuồng nhìn lên hai con mồi ngon trên ngọn.

Lúc đầu Dũng hơi sợ hãi, sau hiểu ra, ở trên cây hổ chẳng làm gì được. Chợt nhớ tới con Sói Lửa. Dũng cất tiếng gọi cầu may:

- Sói Lửa, êu, êu, êu... huầy.. huầy...

Con hổ vẫn nằm dưới gốc cây giương mắt nhìn lên, không còn ánh giận dữ nữa mà có vẻ hiền lành bình thản. Dũng nói:

- Nếu nó cứ ra gan nằm mãi dưới gốc cây thì sao hả anh Bình?

- Thì mình cũng ra gan, ngồi mãi trên ngọn cây! Xem thử aigan hơn ai, hổ hay chúng ta nào?

Bỗng có tiếng sói hú vang trên đỉnh dốc. Dũng hướng tai nghe ngóng, rồi nói:

- Nghe như tiếng con Sói Lửa của em!

- Con Sói Lửa nào?

- Con chó sói nhà em nuôi, em đã kể với anh ấy. Con Sói Lửa cứu Hương Giang bạn em khỏi chết đuối ấy.

Bình cười, chỉ Dũng hỏi:

- Con sói này ấy à?

Dũng nghiêm trang:

- Không có nó sủa lên, rồi bơi ra chỗ Hương Giang bị chìm làm sao em biết được có người chết đuối mà cứu?

Tiếng con Sói Lửa lại cất lên lần thứ hai. Tiếp theo là tiếng sói đàn sủa râm ran. Dũng hào hứng khoe:

- Em biết mà, nếu nó ở vùng này, nghe tiếng em là nó đến ngay!

- Bốc vừa thôi giời ạ! Sói rừng đấy. Không khéo hết nạn hổ lạiđến nạn sói đấy chú em ạ!

Tiếng con Sói Lửa và sói đàn rú râm ran, cắt đứt câu chuyện của hai anh em. Chốc lát đàn sói ngót chục con, dẫn đầu là con Sói Lửa đã xuất hiện. Đàn sói mới dũng mãnh làm sao! Chúng nhe hết răng nanh ra, đối đầu với con hổ dữ. Con hổ uể oải đứng dậy, đi giật lùi mấy bước như tuồng cảnh giác: "Chúng mày tưởng tao sợ à? Cứ mà lao vào xem, tao cắn đứt cổ". Rồi rất nhanh, con hổ dữ vật mình, lao ngược lên mái rừng.

Dũng thở phào, nhưng chưa kịp gọi con Sói Lửa thì nó đã dẫn cả đàn đuổi theo chúa sơn lâm. Cả khu rừng bỗng vang lên tiếng hổ gầm, tiếng sói rú.

Bình và Dũng yên ổn trở về cơ quan với hai giỏ cá đầy. Họ kể lại chuyện con Sói Lửa nhận ra tiếng chủ kêu cứu, đã dẫn cả đàn tới đương đầu với con thú dữ cho mọi người nghe, nhưng chẳng ai tin. Ngay tối hôm ấy, vừa cơm nước xong, cả cơ quan bỗng sởn tóc gáy vì một tiếng sói gầm đột ngột giữa sân và bóng một con thú dũng mãnh, - đứng cất mõm nhìn thốc vào lán. Sau giây phút giật mình, nhiều người vớ lấy súng. Dũng vừa kịp kêu: "Đừng bắn. Con Sói Lửa..." thì con thú đã quay phắt, biến vào đêm đen. Thế là nó đã làm theo đúng ý muốn của nó: báo cho chủ biết hiện nó có mặt ở vùng rừng này. Nó không thể giáp mặt với những người nó chưa từng quen biết. Hơn nữa suốt chục năm gần gũi với con người, nó nhận ra rằng, sống với họ lành ít dữ nhiều, mấy ai hiểu được nó như ông bà chủ, như cậu chủ.

Từ hôm ấy, con Sói Lửa sống quanh quẩn trong vùng rừng Huyện đội đóng quân. Những lúc gặp người, nó cùng đàn lấp ló trong các tán lá rậm, từ xa theo dõi hành tung của họ. Có lúc từ trong cây rậm, con Sói Lửa nhìn Dũng trìu mến, nhưng không dám đến gần, vì bao giờ cũng có người đi kèm với Dũng. Đặc biệt nó thường gặp một người đàn ông lạ, mà theo nó, đàn ông lạ thì thật dễ sợ. Nhưng nó không thể xa rời Dũng. Cũng vì thế mà nó gặp tai nạn.

Dạo ấy thời tiết đã vào cuối xuân, nhưng vẫn trong mùa bẫy thú. Dũng và Bình đặt nhiều bẫy, bẫy thú. Trước đây đôi khi những con thú mắc bẫy thường bị hổ hoặc báo ăn mất. Thế nhưng kỳ lạ thay, những ngày gần đây những con mồi mắc bẫy không còn bị thú dữ chén thịt nữa, trái lại những con khỏe còn bị cắn chết, để lại nguyên vẹn trên bẫy. Sự việc lặp đi lặp lại khiến Dũng nghĩ đến con Sói Lửa.

Một hôm Dũng bận, chỉ một mình Bình đi dò bẫy. Trưa đến cả cơ quan hết sức ngạc nhiên thấy anh bế về một con sói to, còn sống, nhưng nom nó đã yếu lắm. Có người nhìn con sói với vẻ thèm thuồng, nói:

- Hay quá! Riềng mẻ đi! Được một bữa cải thiện cho cơ quanđấy.

Bình nổi cáu nói:

- Với anh thì gì cũng cải thiện được. Con này là con Sói Lửa của thằng Dũng đấy. Nó đã cứu chúng tôi thoát nạn hổ dữ, đừng có mà đụng đến nó.

Vừa lúc Dũng về, thấy con Sói Lửa, chạy bổ đến, về lấy, vui mừng reo lên:

- Ôi Sói Lửa, nhớ mình quá. - Quay nhìn Bình, Dũng hỏi - Sao thế này, anh gặp nó ở đâu?

Bình giao con Sói Lửa cho Dũng, bảo:

- Sẽ kể sau - Rồi nói với mọi người - Nào, ai muốn cải thiện thìđi theo tôi, khiêng con lợn rừng về. Con Sói Lửa đã cắn chết con lợn rừng mắc bẫy.

Thì ra là thế này. Vẫn như mọi lần, con Sói Lửa thận trọng theo đường mòn, thăm từng chiếc bẫy. Đến đây nó gặp một con lợn rừng to một chân trước đã vướng vào dây bẫy, đang vật lộn. Dây bẫy sắp đứt thì con Sói Lửa kịp lao tới. Hai con thú dữ quần thảo một lúc. Con Sói Lửa cắn được cổ họng con lợn rừng. Nó siết chặt hai hàm sói, làm đứt mạch máu cổ của con lợn rừng. Nhưng con lợn rừng còn cả sức, vừa hất mõm, vừa đẩy con Sói Lửa đi giật lùi. Chân sau con Sói Lửa vô tình sa vào chiếc bẫy bên cạnh, bị xách ngược lên, nhưng mõm vẫn cắn chặt lấy cuống họng con lợn rừng. Khi con lợn rừng tắt thở, con Sói Lửa mới nhả đối thủ, gắng vật lộn để giằng ra khỏi cái bẫy. Nhưng do vật nhau với con lợn rừng đã kiệt sức, nó đành chịu treo ngược chờ chết...

Thấy Bình, con Sói Lửa không tỏ ra hốt hoảng, nó khẽ vẫy đuôi, mắt ươn ướt nhìn anh cầu cứu, Bình đoán hẳn đây là con Sói Lửa của Dũng. Anh âu yếm gọi tên nó. Con Sói Lửa tỏ ra rất mừng rỡ. Nó để yên cho Bình cởi dây bẫy, rồi dè dặt liếm liếm vào tay anh.

Bình và Dũng thay nhau chăm sóc con Sói Lửa. Một tuần lễ sau thì nó bình phục. Ai cũng tưởng con Sói Lửa sẽ ở lại. Nhưng không, một hôm nghe tiếng sói đàn tru ngoài rừng, nó chạy ra sân, cất mõm hú đáp lại. Rồi nó quay mặt vào nhà nhìn Dũng.

Dũng nói với Bình:

- Nó đi đấy!

Dứt lời Dũng chạy ra sân, ôm lấy đầu con Sói Lửa vuốt ve:

- Thôi đi đi, chúng nó đang gọi.

Con Sói Lửa ngửi hít lên tay, lên ngực Dũng, rồi thình lình vùng ra, lao nhanh vào rừng rậm. Từ hôm ấy nó dẫn đàn đi khỏi vùng Huyện đội đóng quân, cho đến hôm nay nó mới gặp lại Bình thì anh đã hy sinh.

Giờ đây con Sói Lửa đang ngồi bên xác Bình, rên rỉ như thể than khóc, vì xót thương người con trai hiền lành đã lâm nạn, mùi chết chóc đã bao trùm khắp người anh...


  • Giữa đàn sói
  • Ổ phục kích
  • Tên tù binh
  • Tiếng hổ gầm
  • Làm ơn nên oán
  • Tiếng gầm rú của tử thần
  • Nhớ về một người thân
  • Lần theo dấu vết
  • Hành động táo bạo
  • Nỗi kinh hoàng
  • Con trăn rút
  • Gặp nạn
  • Kẻ chạy trốn
  • Toán biệt kích
  • Mò mẫm giữa rừng già
  • Người con gái rủi ro
  • Hương Giang
  • Niềm tin
  • Con hổ hám mồi
  • Thằng Kiên
  • Tiếng sói hú trên đồi
Copyright Silver Tracer - All Graphics and Scripts by Morning's Ears